140 likes | 325 Views
Một mẩu chuyện dễ thương. Hai người bạn cùng nhau đi qua sa mạc. Trời nóng bức đến độ họ trở nên gắt gỏng và cãi vã nhau. Một người bạn tát vào mặt người kia. Người bị tát đau lắm, nhưng không nói lời nào; anh viết lên cát: “Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi”.
E N D
Trời nóng bức đến độ họ trở nên gắt gỏng và cãi vã nhau
Một người bạn tát vào mặt người kia. Người bị tát đau lắm, nhưng không nói lời nào; anh viết lên cát: “Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi”
Tuy ngạc nhiên, nhưng người tát bạn không hỏi lý do. Anh xin lỗi và cả hai tiếp tục lên đường.
Vừa đến nơi, họ quyết định xuống tắm.
Khi tỉnh dậy, anh viết lên tảng đá : “Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã cứu mạng tôi”
Ngưòi bạn từng cứu và tát anh mới hỏi: “Vì sao, sau khi tôi đánh anh, anh viết trên cát, mà bây giờ anh lại viết trên đá?”
Il lui répondit alors : Người bạn kia mỉm cười trả lời: « J’ai écrit sur le sable que tu m’avais frappé, mais j’ai gravé dans la pierre que tu m’avais sauvé. Car une mauvaise action doit, comme sur le sable, s’effacer avec le temps, mais une bonne action, elle comme dans la pierre, doit rester graver pour l’éternité. » “Khi một người bạn gây đau đớn cho mình, mình nên viết trên cát, để cho ngọn gió thứ tha lo quét nó đi, và khi một điều tuyệt diệu xảy ra, ta cần phải khắc ghi vào tảng đá của ký ức trong lòng, nơi không ngọn gió nào tẩy xóa được.”
Bạn hãy tập viết nỗi đau trên cát và niềm vui trên đá.
Bạn nhớ chuyển mẩu chuyện này đến những người mà bạn không bao giờ quên và cũng nhớ đáp trả người gửi bạn thư này. Nếu bạn không buồn gửi cho ai, thì có nghĩa là bạn bận bịu quá, đến độ quên mất bạn hữu mình. Hãy dành thì giờ cho tiếng lòng, bạn nhé! Cuối cùng, chúc bạn một ngày vui…