220 likes | 379 Views
GIÁO XỨ TÂM AN. TĨNH TÂM GIỚI CHỨC VIỆC. I Cuộc Đời Có Những Ưu Tiên. Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất , khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm . ( Ga 17: 4).
E N D
GIÁO XỨ TÂM AN TĨNHTÂMGIỚI CHỨC VIỆC
I Cuộc Đời Có Những Ưu Tiên Phần con, con đãtônvinh Cha ở dướiđất, khihoàntấtcôngtrình Cha đãgiaocho con làm. (Ga 17: 4)
Khi Phêrô là một anh thợ chài trẻ tuổi ở Galilêa, không ai nghĩ rằng rồi anh sẽ trở nên một vị lãnh tụ nhiệt thành trên thế giới. Có lẽ, anh thất học và sẽ sống an phận tới già trong bóng tối là nghề chài lưới, nếu anh không gặp Chúa Giêsu. Thiên Chúa đã thực sự biến đổi con người Phêrô khiến ông thay đổi hẳn những gì là ưu tiên trong cuộc đời mình.
Cũng như mọi nhà lãnh đạo khác, Phêrô đã học hỏi để biết phải làm những gì trước, những gì sau. Những gì là ưu tiên hàng đầu, và những gì là thứ yếu. Thánh Kinh đã cho thấy rất nhiều lần, Phêrô hành động một cách vô ý thức, và những quyết định bộp chộp của ông. Nhưng càng kề cận bên Thầy mình, ông càng học hỏi được nhiều điều, và rồi sau cùng đã hoàn thành sứ mạng Thầy mình trao phó là làm chứng cho Thầy đến tận cùng thế giới.
Những nhà lãnh đạo tài ba cũng vậy. Họ có nét giống Phêrô ở cuối đời của ông, là biết làm những gì cần làm và biết không làm những gì không cần làm. Thứ tự ưu tiên của mỗi công việc đòi hỏi người lãnh đạo phải nhìn xa trông rộng và biết đo lường những thành quả do công việc đem lại. Khi người lãnh đạo chú tâm vào những gì quan trọng nhất, cần phải thực hiện ngay, họ đang bước lên một nấc thang mới trong công tác lãnh đạo của họ!
II Đương Đầu Với Những Chỉ Trích BàMi-ri-am vàông A-ha-ronphảnđốiôngMô-sêvềngườiđànbàxứCútmàôngđãlấy, vìôngđãlấymộtngườiđànbàxứCútlàmvợ. (Ds 12: 1)
Người lãnh đạo cần nhận chân một sự thực, nghe có vẻ đau lòng, nhưng lại rất bổ ích: Trước hết, họ là mũi dùi của công kích và phê phán, dù họ có cố gắng thế nào đi nữa. Thứ đến, sự công kích và phê phán là cơ hội để ta canh tân và thay đổi.
Mộtsốngườithườngkhôngđộngtayvàobấtcứcôngtácnào, nhưnglạithíchphêphán hay chỉtrích. Thôngthườngngườilãnhđạolàmũidùibịtấncông. Mô-sêcólẽ may mắnhơn, nênchỉbịchỉtríchtừcácphầntửtronggiađình. ThiênChúavàMô-sêđãdạychúng ta cáchgiảiquyếtnhữngchỉtríchthếnào?
1. Giữtháiđộkhiêmtốn. (c. 3) 2. Thẳngthắntrựcdiệnvớisựchỉtrích. (c. 4) 3. Vàothẳngđiểmchínhcủavấnđề. (c. 5-8) 4. Trìnhbàytấtcảnhữnghậuquảcóthểxảyra. (c. 9-10) 5. Cầunguyệnchonhữngngườichỉtrích. (c. 12-13) 6. Phụchồicôngtáclạichohọkhithuậntiện. (c. 14)
Xahơnnữa, ngườilãnhđạocũngnêngiảiquyếtnhữngchỉtríchnhưsau: 1. Hiểubiếtthếnàolànhữngchỉtríchcótínhcáchxâydựnghoặcpháhoại. 2. Nhìnxahơnđểthấybềmặttráicủasựchỉtrích. Mụcđíchthậtsựcủasựchỉtríchlàgì? 3. Nêncótháiđộtựchếđốivớisựchỉtrích.
4. Giữvữngtinhthầnkhibịchỉtrích. Nêngầngũivớinhữngngườisốngniềm tin đểkhôngquịngã. 5. Dùngthờigianđểchứng minh nhữngsựchỉtríchlàsailầm. 6. Chútâmvàosứmạngvàsửađổinhữnglầmlỗi.
LạyThiênChúa, xinlấylòngnhânhậuxótthương con, mởlượnghảihàxóatội con đãphạm. Xinrửa con sạchhếtlỗilầm, tộilỗi con, xinNgàithanhtẩy… LạyChúaTrời, xintạocho con mộttấmlòngtrongtrắng, đổimớitinhthầncho con nênchungthủy. (Tv 51, 3-4, 12)
III Biết Nhận Lỗi Lầm LạyThiênChúa, xinlấylòngnhânhậuxótthương con, mởlượnghảihàxóatội con đãphạm. Xinrửa con sạchhếtlỗilầm, tộilỗi con, xinNgàithanhtẩy… LạyChúaTrời, xintạocho con mộttấmlòngtrongtrắng, đổimớitinhthầncho con nênchungthủy. (Tv 51, 3-4, 12)
Nhânvôthậptoàn, aicũngmắcđiềulầmlỗi. Ngaycảnhữngngườilãnhđạotàibanhấtcũngcólúcquyếtđịnhsailầm. Sựsailầm, do đó, phảiđượccoilàmộtphầntrongcuộcđờilãnhđạocủachúng ta. Ngườilãnhđạogiỏilàngườibiếtnhậnranhữngsailầmđểhọchỏivàsửađổi.
Trongmộtcuộcnghiêncứuvềnhữngsởtrườngcủa 105 nhàlãnhđạo. Mỗingườimỗivẻđãkhiếnhọthànhcông. Tuynhiên, mộtđứctínhmàhầunhưaicũngcó, vàđángquítrọngnhất, làbiếtnhậnlỗilầmvàchấpnhậnhậuquả, hơnlàđổlỗichongườikhác.
Hầu hết, người ta không dám gánh nhận hậu quả do mình tạo nên. Chúng ta có thể nhận ra điều này ở mọi hoàn cảnh. Một người lãnh đạo đúng nghĩa, là người dám nhận lãnh trách nhiệm việc mình làm, và tỏ ra chân thật với cộng sự viên, để quyết tâm sửa đổi và hoàn thiện công việc trong tương lai. Không ai dám khinh rẻ những người lãnh đạo với thái độ ấy. Ngược lại, họ sẽ được cộng sự viên ngưỡng mộ và tin tưởng. Đó là mẫu người lãnh đạo chúng ta nên học hỏi.
IV. Vâng Phục và Trung Thành ÔngMô-sênói: “CứthếnàymàanhembiếtlàĐứcChúađãsaitôilàmnhữngcôngviệcđó, chứkhôngphảitôitự ý làm. Nếunhữngngườinàychếtbìnhthườngnhưmọingười, nghĩalàsốphậnchungcủamọingườicũnglàsốphậncủahọ, thìđúnglàĐứcChúađãkhôngsaitôi.
CònnếuĐứcChúalàmđiềukhácthườngnàylàđấtmởhọngranuốttươicácngườiấycùngvớitấtcảnhữnggìcủahọ, nghĩalàhọbịchônsốngdướiâmphủ, thìanhemsẽbiếtrằngnhữngngườiđóđãkhinhdểĐứcChúa”. (Ds 16: 28-30)
ThánhKinhtỏrõrằngThiênChúa ban năngquyềncho con người qua việcxứcdầutấnphong. Thậtlànguyhiểmnếungười ta chốnglạinăngquyềnấy. Cô-rắcđãchốnglạicảThiênChúavàMô-sê, ĐấngNgàituyểnchọn. Ôngchínhlàhìnhảnhcủanhữngngườilãnhđạovượtquáquyềnhạnđược ban cho.
Trongcôngtácmụcvụ, lànhữngngườilãnhđạo, chúng ta cósẵnsàngbiểulộtháiđộvângphụcvớibềtrênvàtuânchỉnhữngđườnglốigiáohuấncủaGiáoHộikhông? Tàinăngvàsángkiếnlànhữngđiềucầncó, nhưngchỉthậtsựcógiátrị, nếuchúng ta bướcđidướiánhsáng Tin MừngvàtrungthànhvớitruyềnthốngdướisựlãnhđạocủanhữngvịlãnhđạotrongGiáoHội.