350 likes | 475 Views
Caùch chaøo hoûi. BAÉT TAY KIEÅU NAØO Trong giao tieáp ???. Coù caùi baét tay Ngöôøi baét kieåu naøy Keû duøng kieåu khaùc. Baét tay thaät chaët Laø baïn tam giao Naém giöõ hôi laâu Laø vôùi ngöôøi ñeïp !. Loøng khoâng muoán tieáp
E N D
BAÉT TAY KIEÅU NAØO Trong giao tieáp???
Coù caùi baét tay Ngöôøi baét kieåu naøy Keû duøng kieåu khaùc
Baét tay thaät chaët Laø baïn tam giao Naém giöõ hôi laâu Laø vôùi ngöôøi ñeïp !
Loøng khoâng muoán tieáp Thì baét höõng hôø Tay ñeå xuïi lô Laø tieáp caáp döôùi
Hai tay chuïp voäi Laø tieáp caáp treân Baét roài thaû lieàn Laø ngöôøi ñoái ñòch
Baét maø khoâng thích Con maét ngoù nghieâng
Coi thöôøng ñoái phöông Thì tay loûng leûo
Baét tay yeåu ñieäu Laø caùc tieåu thö Sieát ñeán ñau nhöø Laø chaøng voõ só
Ñuïng vaøo nheø nheï Laø baét ñaïi traø
Leân maët ñaïi gia Baét baèng hai ngoùn
Tay maët ñang baän Thì baét traùi tay
Khi baän caû hai Thì duøng tay aùo
Bao nhieâu kieåu ñoù • Baïn duøng kieåu naøo ???
NGUYỄN THỊ HỒNG HÀ (Trường Viết Văn Nguyễn Du-Hà Nội)
Căn phòng trống Ngày anh ra điLòng em như căn phòng trốngTrái tim không mái cheBốn mùa hun hút gió lùaNỗi nhớ vấp vào em
Ngày anh ra điCon mèo hoang khản giọng kêu đêmTrăng uốn cong như sợi lông màyBông hồng nhung đốt đuốcChờ anh...
Anh hãy về -NGUYỄN THỊ HỒNG HẠNH Anh hãy về đi Đêm đã say và cơn mưa không giữ được thăng bằngEm đã không còn là em
Anh sẽ chẳng thể lại là anhCủa ngày hôm qua, ngày hôm kia, của những ngày mặt trời chưa biết khócMưa đánh rơi hết nắng rồi
Anh hãy về điEm sẽ căng lại nỗi cô đơn và gảy thành bài ca Những ngón tay nhịp vào câm lặng
Và rồi anh sẽ lại nghêu ngao hátVà ta sẽ lại đi tìm những giấc mơ, dệt lại niềm yêu vụn vỡRồi sẽ đến ngày mưa chẳng nỡ rơi
Anh hãy nhìn kìaNhững dòng sông ngàn đời vẫn để trôi mất ngày hôm qua
Con tàu vẫn đánh lừa thời gian trên những đường ray luẩn quẩnChẳng rõ bắt đầu hay kết thúcVà ở đằng xa kia Cặp tình nhân cố níu lấy tình yêu
Để làm gì?Cái nhìn trượt qua mắtNụ hôn trượt qua môiKhông đủ nhớ tên người
Ngày sauAnh hãy về điEm đã chuẩn bị cho một chuyến đi xaChỉ còn tiếc nuối bỏ lại
Tết ở rừng Xuyên Mộc- BÙI CHÍ VINH Xuyên Mộc, đêm nằm nhớ Lý BạchNgười hiền minh dễ nhớ thời ĐườngLên rừng chỉ một manh chiếu rách
Xuân về, ta hát khúc tha hươngHăm chín, nghĩa là chưa tới tếtMà sao rạo rực, mà bồi hồiHương thơm hẳn từ rừng đưa đến
Mai, mùa này nở sớm em ơi!Hai trăm cây số tới thành phốNhìn sao, cũng đoán được lộ trình
Bắt đầu hai trăm cây là lúa Chỗ ta nằm ngâm thơ cho emĐừng khóc làm ta thêm xúc độngBao lâu rồi em nhỉ, ta quênNồi bánh chưng nửa đời đánh mất
Bây giờ ngửi khói mà say mèmBếp tí tách than hồng cổ tíchỪ, như mộng mị như chiêm baoNghĩ đến mạ hóa thân thành nếpMới hiểu mồ hôi rất ngọt ngàoBởi thế đêm nay ta ngẫu hứngBiết làm sao để tạ ơn đời
Tạm thời ngâm một bài thơ vậyTiếc rằng hương mai ngây đầu môiBan đêm giống như tranh trừu tượngNgười xưa rằng "đầu súng trăng treo"Ở đây mùa hạ tuần, trăng lặnThôi thì "đầu gió, bánh chưng reo"!
Biển tràn-Thơ của Thanh Yến • Thời con gái đã xaĐắn đo - ngần ngạiThời gian cạn kiệtKhông ngờ • Ngu ngơ trái timRong ruổi chiều xuânNgười dưng mở ngỏSóng xao...
Là anhGần - xaDẫu không của nhauVẫn trong dan díuTình em biển giấuNgăn được không ?Biển tràn...