480 likes | 706 Views
MỘT LẦN ĐI. THƠ NGUYENMINHCHAU. MỘT LẦN ĐI. THƠ NGUYENMINHCHAU. Đã có một lần bước ra đi Ra đi là vĩnh biệt kinh kỳ Ra đi là nuốt sầu ôm hận Lệ chảy đôi hàng khóc biệt ly. Mái tóc em dài cuộn gió bay Đôi mắt long lanh sóng nước đầy Vành nón nghiêng nghiêng buồn lặng lẽ
E N D
MỘT LẦN ĐI THƠ NGUYENMINHCHAU
MỘT LẦN ĐI THƠ NGUYENMINHCHAU
Đã có một lần bước ra đi Ra đi là vĩnh biệt kinh kỳ Ra đi là nuốt sầu ôm hận Lệ chảy đôi hàng khóc biệt ly
Mái tóc em dài cuộn gió bay Đôi mắt long lanh sóng nước đầy Vành nón nghiêng nghiêng buồn lặng lẽ Lệ ngược vào tim ai có hay ?
Ra đi dưới nắng Hạ chói chang Ve sầu ra rả tiếng khóc than Chân bước ra đi mùa phượng nở Tiếc nuối trường xưa dạ héo tàn
Nhớ lắm quê hương nhớ ngút trời Giờ xa ngàn dặm mịt mù khơi Biển Đông sóng vỗ mờ nhân ảnh Đêm vắng trăng khuya chiếu rạng ngời
Nhớ lắm xuôi thuyền viếng Hà Tiên Trở về sông Hậu ghé sông Tiền Những cánh đồng vàng lúa đang trổ Tiếng sáo quyện vào tiếng chim quyên
Gió chiều thoảng tiếng nghé gọi đàn Cửu Long hiền hòa nước mênh mang Bên sông thiếu nữ buông tay lái Cô nhớ thương ai mắt lệ tràn ?
Quê Ngoại giờ đây còn những ai Người đi biệt xứ tháng năm dài Đò đưa buồn vắng mờ sương sáng Nặng trĩu tâm tư mãi u hoài
Giờ đã xanh rêu nhà quê cũ Mối sầu viễn xứ đến muôn đời Biển xanh suối lạnh ngàn thông buốt Chạnh lòng nhung nhớ cố hương ơi !
Đã có một lần bước ra đi Ra đi là vĩnh biệt kinh kỳ
Ra đi là nuốt sầu ôm hận Lệ chảy đôi hàng khóc biệt ly
Mái tóc em dài cuộn gió bay Đôi mắt long lanh sóng nước đầy
Vành nón nghiêng nghiêng buồn lặng lẽ Lệ ngược vào tim ai có hay ?
Ra đi dưới nắng Hạ chói chang Ve sầu ra rả tiếng khóc than
Chân bước ra đi mùa phượng nở Tiếc nuối trường xưa dạ héo tàn
Nhớ lắm quê hương nhớ ngút trời Giờ xa ngàn dặm mịt mù khơi
Biển Đông sóng vỗ mờ nhân ảnh Đêm vắng trăng khuya chiếu rạng ngời
Nhớ lắm xuôi thuyền viếng Hà Tiên Trở về sông Hậu ghé sông Tiền
Những cánh đồng vàng lúa đang trổ Tiếng sáo quyện vào tiếng chim quyên
Gió chiều thoảng tiếng nghé gọi đàn Cửu Long hiền hòa nước mênh mang
Bên sông thiếu nữ buông tay lái Cô nhớ thương ai mắt lệ tràn ?
Quê Ngoại giờ đây còn những ai ? Người đi biệt xứ tháng năm dài
Đò đưa buồn vắng mờ sương sáng Nặng trĩu tâm tư mãi u hoài
Giờ đã rêu xanh nhà quê cũ Mối sầu viễn xứ đến muôn đời
Biển xanh suối lạnh ngàn thông buốt Chạnh lòng nhung nhớ cố hương ơi !
Đã có một lần bước ra đi Ra đi là vĩnh biệt kinh kỳ Ra đi là nuốt sầu ôm hận Lệ chảy đôi hàng khóc biệt ly Mái tóc em dài cuộn gió bay Đôi mắt long lanh sóng nước đầy Vành nón nghiêng nghiêng buồn lặng lẽ Lệ ngược vào tim ai có hay ? Ra đi dưới nắng Hạ chói chang Ve sầu ra rả tiếng khóc than Chân bước ra đi mùa phượng nở Tiếc nuối trường xưa dạ héo tàn Nhớ lắm quê hương nhớ ngút trời Giờ xa ngàn dặm mịt mù khơi Biển Đông sóng vỗ mờ nhân ảnh Đêm vắng trăng khuya chiếu rạng ngời
Nhớ lắm xuôi thuyền viếng Hà Tiên Trở về sông Hậu ghé sông Tiền Những cánh đồng vàng lúa đang trổ Tiếng sáo quyện vào tiếng chim quyên Gió chiều thoảng tiếng nghé gọi đàn Cửu Long hiền hòa nước mênh mang Bên sông thiếu nữ buông tay lái Cô nhớ thương ai mắt lệ tràn ? Quê Ngoại giờ đây còn những ai ? Người đi biệt xứ tháng năm dài Đò đưa buồn vắng mờ sương sáng Nặng trĩu tâm tư mãi u hoài ! Giờ đã rêu xanh nhà quê cũ Mối sầu viễn xứ đến muôn đời Biển xanh suối lạnh ngàn thông buốt Chạnh lòng nhung nhớ cố hương ơi !
MỘT LẦN ĐI THƠ NGUYENMINHCHAU