190 likes | 396 Views
Một tấm bánh …. J H S. đặc biệt. Tôi đã lớn lên trong thung lũng sông Giođan nơi mà ánh mặt trời phản chiếu như một tấm gương trong các đồng lúa. Giữa các sắc màu vàng óng ánh và tiếng gió xào xạc phát sinh những âm thanh và màu sắc kết hợp với tiếng chim hót vang,
E N D
Một tấm bánh … J H S đặc biệt
Tôi đã lớn lên trong thung lũng sông Giođan nơi mà ánh mặt trời phản chiếu như một tấm gương trong các đồng lúa. Giữa các sắc màu vàng óng ánh và tiếng gió xào xạc phát sinh những âm thanh và màu sắc kết hợp với tiếng chim hót vang, Làm thành một bản giao hưởng hùng tráng.
Làn gió mơn man trên thân thể tôi nay đã biến thành gié lúa, vỗ về ru tôi nhè nhẹ theo nhịp làn gió thoảng đang nhẹ thổi vào đầu mùa hè.
Tôi cảm thấy kiêu hãnh vì đang ở đó. Do cao hơn các gié lúa vài phân tôi có thể quan sát quang cảnh y như thể tôi là một vị vua ngự trên ngai vàng. Khi bóng chiều êm nhẹ tỏa lan và các tia nắng cuối cùng chết dần tại phía chân trời, tôi thả mình mềm mại trên thân cỏ, khi mà làn gió nhẹ đang tắt dần như người chuẩn bị đi nghỉ sau một ngày dài vất vả.
Số phận của tôi sẽ ra sao đây ? Từ vụ gặt tương lai, các hạt giống tốt nhất hẳn sẽ được tách ra. Người gieo giống chọn lựa hạt giống thật kỹ bởi vì hạt giống tương lai tùy thuộc kinh nghiệm chín chắn của ông. Và đã đến thời gian gặt hái.
Các phụ nữ là những người gặt hái lành nghề cứ tiến đến dần, mà cắt từng gié lúa với một sự khéo léo tuyệt vời. Chỉ cần một nhát liềm, họ cắt thân lúa của tôi và tôi rơi xuống đất cùng đồng loại. Những người đi gom các bó lúa đã nắm lấy tôi thô bạo và quẳng tôi vào một kho lẫm tối tăm cho tới khi đi xay bột.
Vào ngày hôm ấy, trong nháy mắt, tôi bị tước mất các hạt lúa; cùng với các hạt khác, chúng hòa vào trong một trận mưa không ngớt, mà máy xay nuốt lấy dần dần. Cái bánh xe nặng nề của máy xay không tha cho ngay cả kẻ bé nhất trong chúng tôi. Sau đó, đến những bước tiếp theo, con tim của người chúng tôi thêm vào phần nhỏ bé mịn màng trắng nuốt của mình cho tới khi tất cả khối bột được thu vào trong các bao nhỏ sẵn sàng đưa đi bán.
Xin từ giã những dáng vẻ vương giả đã từng nhìn quang canh từ trên cao thân lúa ! Nay tôi đã trở thành bột làm bánh mà thôi. Tôi ở trên một cái bàn bên cạnh một ly rượu. Cái bàn lớn chiếm một căn phòng rộng ở tầng trên của một ngôi nhà ở Giêrusalem. Trong thành, mọi người chuẩn bị cử hành một đại lễ.
Sáng hôm ấy, ở ngoài chợ, các phụ nữ nói vể cử hành lễ Vượt Qua là một đại lễ đối với mọi người Do-thái. Một sự thinh lặng thẳm sâu đi trước những chuẩn bị cho đại lễ. Các tiếng động từ sân ngoài vọng đến báo cho biết các thực khách đã đến. Này, tôi hỏi rượu, bạn có biết những gì đang xảy ra ở đây không?
Từng người một, những người đàn ông chất phác và mệt mỏi ngả mình trên các tấm nệm để chung quanh bàn. Ở giữa họ, có vị Rabbi miền Galilê, vị tôn sư, vị ngôn sứ trong những ngày vừa qua đã làm rúng động cả thành.
Tiếng nói và tiếng ồn bớt dần trong khi ngày và sự thinh lặng nhường chỗ cho kinh nguyện. Từ bàn, tôi ghi nhận sự buồn rầu làm vài ông bối rối và những người khác hoang mang. Người trẻ nhất, băn khoăn, tựa đầu vào ngực Thầy. Không có bầu khí vui tươi, mà là buồn rầu, mà họ cố kìm hãm. Phải nói là dường như đây là một bữa tiệc tạ từ. "Đã lâu rồi Thầy ao ước được ăn bữa này với anh em" Và trong khi họ nghe những lời ấy, có ai đó biến mất trong bóng tối và rón rén đi vào đêm đen, mang theo một cái túi.
Những lời tạ từ, những cử chỉ yêu thương, việc rửa chân, một lệnh truyền : Anh em hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương anh em... và một bữa ăn tối kéo dài và trong sự bình an có sức củng cố tình bằng hữu. Tôi không biết là chúng tôi đã trải qua bao nhiêu giờ trước khi tôi nhận ra rằng Thầy đã cầm lấy tôi trong tay và nói : "Anh em hãy cầm lấy mà ăn, này là Mình Thầy..."
Và ngay lúc ấy, tôi cảm thấy có điều gì đó biến đổi trong tôi. Tôi không phải là một tấm bánh được một bàn tay cầm lấy, nhưng tôi là một phần của bàn tay ấy, y như thể những lời ấy đã hòa tan tôi vào trong thân thể đang cầm lấy tôi. Tôi đã cảm nhận sức mạnh tăng trưởng thành gié lúa. Cơn chóng mặt khi được nhào trong bột. Hơi lửa nóng biến tôi thành tấm bánh. Tuy nhiên đây là một điều khác lắm : Trong khi họ bẻ tôi ra, tôi lớn lên. Trong khi tôi hiến mình, tôi thêm sức mạnh. Trong khi họ ăn tôi, tôi lại được sống. Tôi không chết, tôi vẫn sống.
Không phải là sự sống của tôi, nhưng là sự sống của Đấng đã bẻ tôi và chia tôi ra. Và thế là tôi được hòa trộn với rượu và với sự sống của những con người này. Và khi đó tôi đã hiểu rằng tôi đã sinh ra không phải để làm vua, nhưng để nên chính Chúa Kitô.
… để tất cả nên một, như, lạy Cha, Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con. Ga 17, 21 Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy : là anh em có lòng yêu thương nhau Ga 13, 34-35 Các hạt lúa mì được xay nát ra với nhau đã trở thành cùng một tấm bánh. Chính Chúa Giêsu Kitô quy tụ chúng ta thành Bánh Hằng Sống với muôn ngàn hạt lúa.
"Anh em là thân thể Đức Kitô và mỗi người là một bộ phận" 1 Cr 12,27 Khi anh chị em rước lễ và linh mục đưa Mình thánh cho anh chị em và nói : "Mình Thánh Chúa Kitô", chính là đáp lại "điều anh chị em đang sống" mà anh chị em thưa AMEN ! Thánh Âutinh "Không còn phải là tôi sống mà là Đức Kitô sống trong tôi". Gl 2, 20
Tôi là BÁNH HẰNG SỐNG từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng chính là thịt tôi đây để cho thế gian được sống... Như … tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Ga 6, 51.57
Đại hội Thánh Thể quốc tế J H S 15 đến 22 tháng 6 năm 2008 tại Québec, Canada Chủ đề : Thánh Thể, quà tặng của Thiên Chúa để cho thế gian được sống