90 likes | 247 Views
Chuyện đá và người. Thơ : NT3 Hùynh văn Thạnh Họa :Thoại Anh Giọng ngâm: Lê Thiệu. Chuyện Đá và Người NT3 Hùynh văn Thạnh Đá đè đá, ngàn năm khắn khít Người đè người, rục rịch trăm năm. Họa thơ: Thoại Anh.
E N D
Chuyện đá và người Thơ : NT3 Hùynh văn Thạnh Họa :Thoại Anh Giọng ngâm: Lê Thiệu
Chuyện Đá và Người NT3 Hùynh văn Thạnh Đá đè đá, ngàn năm khắn khít Người đè người, rục rịch trăm năm Họa thơ: Thoại Anh Đá vô tâm chồng năm chồng bảy Người hữu tâm chồng chỉ một thôi
Đá người người đá vô tâm Đảo điên chỉ một chỗ nằm thiên thu Đá người chồng chẳng nên đôi Đảo điên người đá hết đời cương nhu.
Đá xuống đường quê hương mở rộng Người xuống đường súng ống lao xao Đá lấn đường thong dong người dẫm Người lấn đường đánh đấm lẫn nhau
Đá người người bỏ đi sao? Đá đau lòng đá, người đau lòng người. Đá kia giữ trọn sắc màu Ngậm im lời nguyện thâm sâu khuyên đời.
Đá nổi chốn biển khơi còn mẹ Người nổi trôi thành kẻ lưu vong Đá trầm mình tàu thuyền vướng nạn Người trầm tư giải hoạn tang thương
Đá người còn có chỗ không Đất trời còn có tấm lòng đại dương. Vô tư, đá chẳng yêu thương Hảo tâm, người mãi vấn vương nghĩa tình.
Đá chết đứng lên cao thành núi Người chết nằm xuống bụi thời gian Chết như đá, đời đời tồn tại Chết như người, lưu lại điểm son
Người trong cát bụi thế gian Đứng lên cùng núi ngang hàng mấy ai? NT3 Huỳnh văn Thạnh “Trăm năm bia đá thì mòn Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.” Thoại Anh